Ngô Thiên Tú

Người mơ ơi !

Như cơn mưa em đã đến ru trái tim sa mạc
Đang chết dần theo ngày tháng cằn khô
ướt tâm hồn cho nghiêng ngã sầu đau
Ta thấy ta không còn là loài cỏ uá
 
Từ xót xa đời như là tượng đá
Bỗng miên man biết say ánh trăng tình
Có biển yêu có tiếng gió thì thầm
Tim liêu trai mơ hoang không bờ bến
 
Đời cũng may có em cho hồn mơ tưởng
Đam mê si tình ta lại nhớ thẩn thơ
Cầu xin thượng đế một giấc mộng yên bình
Cho tim yêu một được lần trọn vẹn
 
Cảm hồn em ta nghe tim rung động
Nhịp lê thê một phiên khúc la lùng
Thật mơ màng ôi quyến rũ hôn mê
Sao chưa yêu mà hình như đã
 
Muốn đến gần sao lại còn bỡ ngỡ
Tim lang thang xao xuyến bềnh bồng
Đừng hững hờ cho giẫy chết hôn mê
Người mơ ơi ! hãy mỡ cửa trái tim cho ta vào trú ngụ

Được bạn: HB 10.09.2008 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Người mơ ơi !"